Như Phương

Cứ Ngỡ

Em cứ ngỡ mình là mây lang thang
Yêu dại khờ anh làn gió vô tình
Mây với gió tô thắm chuyện chúng mình
Cùng theo nhau trên đường đời muôn ngã
Em cứ ngỡ mình là hoa lơi lả
Yêu say đắm anh chàng bướm đa tình
Buớm cùng hoa đùa trong nắng lung linh
Đưa nhau đi vào những giấc mộng vàng

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Cứ Ngỡ"